- Đứng lại! Ngươi to gan lắm. Không cần biết ngươi thuộc môn phái nào nhưng dám nhổ gốc cây này thì cũng phải trả giá thật lớn!
Nói xong, hắn vỗ về quan tài phía sau. Quan tài lập tức bay lên, oanh
một tiếng bèn dựng đứng lên. Một tiếng – két…- vang lên, nắp quan tài
nghiêng sang một bên, từ bên trong vươn ra một cánh tay khô đanh, tràn
đầy hắc khí. Mùi hôi thối, tanh tưởi lập tức tràn ngập.
Hai đồng môn bên cạnh hắn cũng lập tức cởi xuống quan tài, động dạng dứng đứng lên, trừng mắt nhìn Vương Lâm.
Vương Lâm xoay người, liếc nhìn ba người, đoạn sờ sờ gốc Phần Kim đằng, thần sắc thong dong, hắn nói:
- Trả giá?
Chu Cương cười nhạt, nói: